Thiền sư Đại Trí, vân du tham học 20 năm, cuối cùng về đến bên sư phụ là Thiền sư Phật Quang.
” Rất tốt, rất tốt, dạy học thuyết pháp, trước thuật, chép kinh. Ta mỗi ngày đều như thế, chỉ có bận rộn là được nhiều an lạc”. Phật Quang nói.
“Mỗi ngày đều như thế mà bận rộn sao? sư phụ! Thầy bận rộn như thế sao không thấy già chết?”. Đại Trí hỏi.
” Hi hi… Ta không có thời gian để mà già”. Phật Quang đáp.
Già suy đương nhiên là chỉ tuổi thanh xuân không còn nữa, cảnh tử vong dần đến.
Thân thể tuy có già suy nhưng tâm chúng ta thì linh minh trống rỗng vượt khỏi tất cả, chúng ta có thời gian đâu mà già, lại có cái gì khiến chúng ta già ư?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét